Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2017

Chia Tay Mùa Hạ, Mưa Bay Trên Tà Áo Ai Về?

Hình ảnh
Dẫu cuộc sống có đổi thay, tôi vẫn yêu những cánh hoa phượng, màu hoa rực rỡ trong nắng và hoa của một thời tôi đã yêu. Trời Sài Gòn nắng nhẹ... Lang thang một vòng facebook, thấy tụi nhỏ đăng nhiều status sướt mướt, nhiều tấm hình mang đầy kỉ niệm, làm tôi cũng bồi hồi theo tụi nó. Tôi nhớ như in cái khoảng thời gian mà trong lòng chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc: buồn, vui, hối hả...và cả tiếc nuối...  Nhanh quá! mới đây mà đã bốn năm rồi, mọi thứ như mới ngày hôm qua vậy, cứ tưởng như sáng nay mới ghi vài dòng lưu bút cho con nhỏ bạn, thế mà nó sắp bước ra một ngưỡng cửa mới của cuộc đời. Một thước phim mang tên tuổi học trò được thời gian phủ một lớp bụi mờ, nay được những tiếng ve râm ran đánh thức một bầu trời kỉ niệm ướt át thời học sinh của tôi, những chú ve không ngừng gõ nhịp lòng khiến cảm xúc cứ chảy trào đến choáng ngợp tâm hồn với những đường nét rõ ràng nhất... Khi tiết trời chỉ mới ngập ngừng vào hạ, tôi đã từng bật lên tiếng nấc khi phải nghĩ tới ngày chia tay

Chúng Ta Chưa Từng Quên Nhau, Chỉ Là Nguôi Đi Những Nỗi Nhớ

Hình ảnh
Em viết để trải lòng. Em viết để ghi lại những cảm xúc nguyên vẹn của tuổi trẻ vì em biết mọi điều trong em đang già nua đi từng ngày, con người ta dễ đánh mất mình của ngày xưa trong đám đông người xa lạ kia và cả những mối quan hệ mới chằng chịt của cuộc sống. Có những con người lướt qua em như một cơn gió, nhưng cũngcó người neo lại vững chắc trong lòng em. Nhưng anh là cơn gió nhẹ chạm vào cuộc sống của em, nhưng dư âm của nó sẽ còn miệt mài, dai dẳng trong tâm thức em. Chớp Trong một tia chớp lóe của số phận, em cứ ngỡ đời chỉ có một màu xanh biếc và tình ái là thứ cây không tàn héo bao giờ. Những ảo giác đó, lặp đi lặp lại nhiều lần, những tia chớp số phận thường xuyên lóe lên, không đêm nào là đêm tối mịt mờ, thế là tập hợp những lần lóe chớp ấy làm nên cuộc sống của em. Làm nên những cuộc hẹn ngắn dài của em và anh, dần dần cũng kịp nhớ mặt nhau, kịp biết nhau để gật đầu chào. Anh bước vào đời em- chính xác hơn là em dung nạp hình ảnh một chàng trai thích đọc sách vào

Nói Tôi Nghe Đi, Đâu Là Chốn Bình Yên Trong Lòng Bạn?

Hình ảnh
Phan Rang nuôi tôi bằng những ngày chủ nhật đầy nắng và gió.Trong thứ ánh sáng lễnh loãng ấy là dải mây thanh thoát vuốt ve hừng đông. Dù có bụi bặm, hay là nhếch nhác hơn nữa, hoặc là tinh tươm dần lên, thì tình yêu của tôi dành cho nó vẫn bàng bạc một màu sương mộng mị như thế. Yên lặng và dịu dàng… Nồng nàn và thơm tho…như nó vốn có vậy. Là con dân hớp từng ngụm không khí tại vùng đất khô cằn nàyngót một phần năm thế kỷ, tôi dành một tình yêu đặc biệt cho Phan Rang, nơi tôi được lớn lên không chút khắc kỷ, lề luật hay quản chế. Nơi tuổi thơ tôi được sống những ngày “gà trống nuôi con “ của Ba mỗi khi Mẹ đi xa. Vào mỗi buổi sáng, Ba lại đều đặn châm từng điếu thuốc nghi ngút khói với những bản tình ca bất hủ nhẹ nhàng . Cho tới tận bây giờ, mỗi khi tình cờ nghe lại, tôi đều bất giác nhớ về tuổi thơ có Ba – tuổi thơ ngây dại không hiểu được gánh nặng cơm áo gạo tiền đang đè nặng lên vai Mẹ tôi, để rồi trong buổi tối đầy tiếng ếch kêu ồm ộp, những tán cây x

Tôi đã tự trang trải cuộc sống giảng đường bằng nghề gia sư…

Công việc đầu tiên trong cuộc đời Trang có thể kiếm được tiền là công việc Gia sư . Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, chị em Trang mất Ba từ khi lên 9, mọi gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên vai của Mẹ. Đối với một đứa con gái quê như Trang, trở thành một sinh viên đại học là một mơ ước thật xa xỉ.Thế rồi, Trang may mắn trúng tuyển vào một trường đại học có tiếng. Đó là niềm vui, tự hào của Mẹ Trang với bà con xóm giềng. Nhưng bên cạnh đó, là nỗi lo khôn nguôi của Mẹ. Ngày đầu chân ướt chân ráo lên thành phố, Trang luôn tự nhủ sẽ cố gắng thật nhiều để không phụ lòng Mẹ. Mỗi tháng, Trang nhận một triệu đồng từ Mẹ gởi lên, đôi khi kèm với vài ký gạo và rau củ. Có lẽ đối với các bạn khác, thật khó tin để tiêu xài số tiền đó trong một tháng. Nhưng với gia đình Trang, đó là những giọt mồ hôi, nước mắt của Mẹ chắt chiu cho Trang hằng tháng. Với mong muốn phụ giúp Ba Mẹ, Trang quyết định đi làm thêm để trang trải cuộc sống cũng như kiếm thêm tiền tiêu vặt. thế rồi, tôi chọn công việc gi